Ilkay Gundogan: Mạnh mẽ, đáng tin tưởng và đầy danh dự keonhacai2.xyz

Ilkay Gundogan: Mạnh mẽ, đáng tin tưởng và đầy danh dự

Kinh Nghiệm cá cược

Hãy nhanh tay truy cập trực tiếp bóng đá xoilac để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao và lịch thi đấu hấp dẫn nhé.

Đó có lẽ là những từ ngữ mô tả chính xác nhất đối với Ilkay Gundogan. Bên ngoài bóng đá, anh cũng không tỏ thái độ gần gũi với khán giả. Trong buổi phỏng vấn mới nhất với France Football, tiền vệ người Đức chia sẻ xung quanh công việc và cuộc sống của mình.

Ilkay Gundogan

- Tại sao chúng tôi lại không biết gì nhiều đến một cầu thủ như anh thế?

(Cười) Có thể bởi vì tôi không phải người tham gia rất nhiều trên mạng xã hội. Tôi không chia sẻ gì nhiều ngoài cuộc sống riêng tư. Nhiều người muốn tôi chia sẻ nhiều hơn, tuy nhiên tôi không thích lắm. Đó không phải thứ tôi thực sự quan tâm. Tôi thực sự muốn mọi người thấy tôi với vai trò một cầu thủ bóng đá giỏi. Vì vậy, tôi chú tâm phát triển sự nghiệp, bản thân và môn thể thao của mình. Chia sẻ thông tin cuộc sống riêng tư trên Instagram hay những kênh như vậy thực sự không phải sở trường của tôi.

- Nhưng con người phía sau một trong những cầu thủ yêu thích của Pep Guardiola là như thế nào?

Chỉ là một người bình dị, giống hệt với những cầu thủ bóng đá bạn đã thấy trên sân. Một người điềm đạm, hiền lành. Bạn biết không, ai cũng có những vấn đề của mình, không ai hoàn mỹ cả. Tất cả chúng ta luôn có những mối bận tâm và những nỗi lo lắng. Sau một ngày, khi trở về nhà, tôi là người bình thường giống mọi người xung quanh. Trong lòng khán giả, tôi có nhiều tiền. Thật khó khăn để lý giải, tuy nhiên việc tôi có một cuộc sống nhiều suôn sẻ và hạnh phúc không có nghĩa tôi không gặp những vấn đề.

Tôi có một em bé 8 tháng tuổi và điều tôi bận tâm là con và cuộc sống của con. Tôi cảm thấy sợ hãi và vô cùng bất an mỗi khi con ốm đau, khi bố mẹ phải đưa con đến gặp bác sỹ hay khi đưa con đến nơi tiêm. Có lẽ đấy là lí do tôi không thích khoe cuộc sống của mình thật nhiều trên mạng xã hội. Khi vào Instagram, tôi thường thấy một vài tấm hình đẹp. Nhưng đó không phải sự thật. Đúng, tôi thích ăn diện đẹp nhưng cũng có nhiều ngày khi tôi có thể diện bất kỳ thứ gì, khi ấy tôi rất muốn nghỉ ngơi tại nhà, ngủ trên sofa với vợ con. Tôi không muốn mọi người phải chú ý tới cách cư xử hay cuộc sống của tôi bởi vì đó chính là 1% của sự thật.

- Anh yêu thích bóng tối hơn ánh sáng?

Tôi muốn yêu bản thân hơn những người tôi yêu quý. Đó là cách suy nghĩ của tôi. Những điều khiến tôi vui mỗi ngày tôi luôn muốn bao bọc, che chở và không bộc lộ ra. Hiển nhiên là mọi nguời biết tôi đã có thai, gia đình tôi sắp chính thức có em bé. Tôi không buồn về điều đó. Và nếu tôi muốn che giấu nữa chắc chắn sự việc sẽ còn lớn hơn. Tôi nghĩ mọi người muốn biết điều gì rồi sớm muộn họ cũng biết và phát hiện mà thôi. Nhưng tôi không có ý định dấu gì hết, đây là cuộc sống của tôi mà thôi.

- Anh là người hướng nội, anh là đội trưởng rất nhiều trận bóng anh đã tới. Có thể lý giải điều này không?

Tôi nghĩ đó cũng là điều mọi người thích nơi tôi về phong cách cũng như thể con người tôi. Tôi là người điềm tĩnh, luôn thấu hiểu người khác. Tôi cũng là người biết lắng nghe. Tôi có tính cách nhưng tôi nghĩ mình có thể lắng nghe đủ loại người và vô vàn cá tính. Các đồng đội và những CLB tôi đã thi đấu luôn thấu hiểu điều này và tôn trọng nó. Tôi nghĩ tôi được đeo băng đội trưởng cũng là tôn trọng con người mình. Với tôi điều cần thiết là có thể giúp đỡ đồng đội nhiều nhất có thể. Và tất nhiên, có thể tôi cũng cần được giúp đỡ. Vì tôi nhiều tuổi, nhiều kinh nghiệm hơn không có nghĩ tôi không đáng giúp đỡ. Bóng đá là môn thể thao đồng đội, mọi người phải giúp đỡ và tương trợ cho nhau.

- Mikel Arteta đã nhận định về anh: "Cậu ấy không toả sáng mà lại giúp người khác toả sáng". Đó có phải quan niệm đúng đối với anh?

Đúng, tôi thực sự thích nó. Tôi có thể làm điều tương tự cho bản thân. Nó bó chặt tôi không những vào phiên bản cầu thủ mà là con người. Tôi luôn coi trọng những người đồng đội, mặc dù có thể không phải bao giờ nó cũng rõ ràng. Tôi muốn là người giỏi nhất có thể. Trên khía cạnh bóng đá cũng thế, tôi thực sự muốn giúp các đồng đội giỏi hơn theo cách giúp họ nhiều nhất trong năng lực của mình.

- Những thành tựu của anh có thực sự phù hợp với bóng đá không?

Có nhiều thứ đẹp đẽ hơn bóng đá. Nhưng cũng giống cuộc sống, con người cũng có những thứ ít đẹp đẽ hơn. Có quá nhiều việc phải làm như cách con người đối xử với nhau. Nhưng tôi không có nhiều sức tác động đến mức độ có thể đổi thay nhiều thứ. Tôi sẽ trở lại với bóng đá sau khi giải nghệ với tác động tốt nhất có thể đến môn thể thao này. Bóng đá đã là một phần cuộc sống của tôi và rất khó hiểu nếu tôi than phiền về nó. Tôi cũng yêu bóng đá, tuy nhiên hy vọng nó có thể phát triển hơn nữa.

- Kỷ niệm đầu tiên quan tâm về bóng đá của anh là như thế nào?

Là những trận bóng với anh trai khi chúng tôi còn nhỏ. Chúng tôi chơi bóng nhiều tiếng liền vào những ô cửa sổ garage trên phần đất phía sau ngôi nhà. Khi ấy bạn bè sống lầu dưới cũng hay kêu bè bạn xuống chơi cùng. Tất cả chúng em đã cùng chơi bóng nhiều giờ đồng hồ trên phố.

- Anh có xem bóng đá tại nhà nhiều không?

Tôi xem quá nhiều. Gốc gác của gia đình tôi là Thổ Nhĩ Kỳ nên miễn là có một đội bóng đá để chơi, tất cả đã xem. Hầu hết anh chị em trong nhà là fan Galatasaray, và mẹ tôi yêu thích Fenerbahce hơn ông ngoại. Thật hạnh phúc mà cũng tréo ngoe. Tôi thậm chí còn ghi nhớ ngày Galatasaray vô địch UEFA Cup năm 2000, thật là một bữa tiệc hạnh phúc.

Tuy nhiên, tôi cũng lớn lên tại Gelsenkirchen, nơi cả bóng đá và Schalke 04 là những thứ cực kỳ quan trọng. Đôi lúc tôi đến đây cùng bạn gái hoặc một vài người bạn bóng đá của mình. Môn thể thao giúp gắn kết mọi người quanh khu vực lại với nhau. Dù là già, trẻ, phụ nữ, nam giới, chúng tôi luôn chia sẻ tình cảm với bóng đá. Tôi thích việc môn thể thao bóng đá đưa mọi người xích lại với nhau. Đó cũng là điều tôi suy nghĩ suốt thời gian học tập và cũng là lí do tôi yêu bóng đá.

- Trở thành cầu thủ chuyên nghiệp dường như vẫn là một thứ xa xỉ đối với anh?

Không. Bóng đá vẫn là một phần thiết yếu đối với cuộc sống của tôi tuy nhiên bóng đá không phải bao giờ cũng là mơ ước lớn lao nhất. Có quá nhiều bạn nhỏ, bây giờ có thể còn nhiều hơn, 6-7-8-9 tuổi chơi bóng tại các học viện và mơ ước trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Còn tôi lại không muốn như vậy. Có thể cũng vì tôi không chọn con đường bằng phẳng. Để tôi nói điều này. ..

Ilkay Gundogan: Mạnh mẽ, đáng tin tưởng và đầy danh dự

Tôi đã chơi bóng ở CLB của tôi (SV Gelsenkirchen-Hessler 06) tính đến năm 8 tuổi. Sau đấy tôi tham gia Học viện của Schalke 04 nhưng lúc đấy gặp vấn đề về thể lực. Tôi phát triển rất nhanh chóng và phần cổ tay trở nên tổn thương. Bác sĩ yêu cầu tôi dừng luyện tập khoảng 6 tháng vì phải mang một đôi dép đặc biệt. Mọi thứ diễn ra ngay khi tôi vừa mới thực hiện chuyến đi đầu tiên. Cuối năm ấy, họ nói: "Nghe đi, cháu đã không chơi bóng 6 tháng nay, chúng ta chẳng thể giữ chân cháu được đâu".

Chuyện ấy có thể chấp nhận được. Nhưng hãy hình dung một cậu bé 8 tuổi phải lắng nghe điều đó sẽ thấy đau đớn đến mức nào. Tôi vừa mừng vừa thất vọng. 4 năm sau, Schalke 04 đã lại gặp tôi để mời tôi quay trở lại học viện. Nhưng tôi đã trả lời không. Tôi về CLB của mình, chơi bóng với bè bạn, vui vẻ với nơi đang sinh sống. Tôi chơi bóng, cảm thấy hạnh phúc và yêu bóng đá. Lúc ấy tôi muốn xem cuộc sống đợi đón mình như thế nào.

- Trong cuộc sống có gì để dành tặng anh?

Tôi chơi bóng cho CLB nho nhỏ của trường đến năm 15 tuổi. Suy nghĩ trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp khi bấy giờ còn rất xa. Tôi cũng biết là mình có một chút năng khiếu, có lẽ là trội hơn lũ bạn cùng tuổi lúc bấy giờ, tuy nhiên tôi không bao giờ nói bản thân mình rằng: "Mình tốt như thế nên sẽ làm cầu thủ chuyên nghiệp". Bóng đá với tôi khi ấy như là một trò đùa thôi. Sau đó, khi rời học viện bóng đá năm 15 tuổi và lên đội Bochum năm 17 tuổi, tôi mới thực sự suy nghĩ đến điều đó. Thời điểm ấy bóng đá trở nên hiện thực vì tôi nghĩ: "Thôi nào, mình sắp làm xong rồi đây. ..".

Tin liên quan

Bài viết mới
Thông báo